Cạn Nguồn

Chán Nản


Đời trôi qua, nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa


Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi


Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận


Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương
Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quanh thấy ngàn phương là bóng tối


Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 9.1.2011 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chán Nản"